Kính gửi : Anh Nguyễn Phú Trọng
và các anh chị trong Bộ chính trị, Ban bí thư.
Chúng tôi là lớp trước các anh các chị. Những ngày qua đầu chúng tôi
cứ nóng bỏng lên vì câu hỏi nội bộ ta có vấn đề không ? chúng tôi đã
trao đổi với các bạn già như anh Phan Văn Khải, anh Nguyễn Văn An, anh
Trần Đức Lương, anh Nông Đức Mạnh và những anh Đại tướng, Thượng tướng
lớp 80, chúng tôi phải ráng bình tỉnh suy gẫm tìm ra cái nguyên nhân. Vì
sao có những chuyện lộn xộn trong hội nghị Trung ương 6. Sau nhiều ngày
tìm hiểu, gặp cả anh Đỗ Mười, Phan Diễn rồi cũng cho người hỏi cả anh
Đồng Sỹ Nguyên, Nguyễn Công Tạn kể cả Thiếu tướng Huỳnh Đắc Hương, anh
Nguyễn Đình Hương… tiếc rằng chưa trao đổi được với anh Lê Đức Anh.
Chúng tôi thấy đã có cơ sở để kết luận nên mới viết thư này gởi các anh
chị.
Mục đích của lá thư này là tìm ra sự thật và góp ý với các anh các
chị chúng ta nên làm gì trong lúc đất nước đang vất vả với cơn khủng
hoảng kinh tế toàn cầu này để Đảng ta không suy yếu.
Vậy sự thật là gì ?
Chúng tôi hoan nghênh nghị quyết của TW về việc chính đốn Đảng, việc
này rất cần làm, phải làm nhưng phải có cách làm tốt nhất. Sẽ góp ý các
anh các chị ở phần sau. Sự thật đưa đến kết cục vừa qua là của một nhóm
lợi ích cá nhân thao tứng mà các anh các chị cần thấy rõ, nhìn cho thấu
đáo. Nhóm này cầm đầu là anh Trương Tấn Sang và anh Lê Khả Phiêu.
Chúng tôi không rõ anh Trương Tấn Sang muốn cái gì nữa. Từ một người ở
Thành phố không được, bị kỷ luật điều ra Trung ương tưởng hết khoá thì
nghỉ, nhưng rồi chạy lách sao đó mà ở lại rồi lên và lên đến Chủ tịch
nước. Như vậy là đủ, là quá được rồi vậy nhưng Sang còn muốn lên nữa.
Đầu tiên anh Sang muốn xuống làm Thủ tướng để thâu tóm quyền lực, thâu
tóm lực lượng cho khoá tới làm Tổng bí thư kiêm Chủ tịch nước. Loại được
anh Nguyễn Tấn Dũng lúc này thì kỳ đại hội tới không còn đối thủ cạnh
tranh.
Ý đồ của anh Sang rất nguy hiểm,vì động cơ cá nhân, anh ta không từ
bỏ bất kỳ sự liên minh nào miễn được cho anh ấy, kể cả nắm thế lực bên
ngoài, mà thế lực đó trước nhất là phương Bắc vẫn o ép chúng ta, các
anh chị biết cả rồi. Bên trong anh ta kéo các anh chị cao cấp đã nghỉ
hưu, trong đó đứng đầu là anh Lê Khả Phiêu. Sang đưa các thông tin sai
lệch về tình hình kinh tế đất nước, và qui tội cho Thủ tướng, cho Chính
phủ (việc này các anh chị đã thấy rõ). Vậy là vì muốn “bảo vệ đất nước”
và tin anh Sang nên các cụ đều nghe theo lời anh Phiêu (việc này sẽ nói
kỹ hơn ở phần anh Lê Khả Phiêu), một mặt anh Sang nắm các báo như Tuổi
trẻ, Thanh Niên… làm công cụ riêng tấn công Chính phủ và Thủ tướng, mặt
khác nắm Đặng Thành Tâm, Đặng Thị Hoàng Yến (đã nắm từ nhiều năm nay)
cùng một số đại gia khác để có tiền. Cho Yến đi vận động các cơ quan
truyền thông và các trang mạng, đồng thời chủ động ra trang mạng Quan
làm báo. Chúng tôi biết Bộ Công an đã gởi đến các anh chị báo cáo về
Quan làm báo và xác định nó là của Đặng Thị Hoàng Yến, Đặng Thành Tâm và
chúng tôi xác định thêm rằng mọi chỉ đạo tối cao, mọi thông tin mật là
từ anh Trương Tấn Sang. Như vậy là anh Sang đã lập tổ chức phản động để
đánh thẳng vào Chính phủ, vào Đảng mà trực tiếp bị tấn công là các anh
Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Sinh Hùng và Nguyễn Phú Trọng- mạng này lại khen
anh Trương Tấn Sang là thiên tử (làm sao mà anh Sang là con trời được
hở các anh chị ?). Anh Sang nắm chắc anh Lê Khả Phiêu, cung cấp tài
chính cho anh Phiêu dàn trận đi dọc Bắc Nam gặp chúng tôi vận động.
Trong tư tưởng anh Phiêu phải một mục đích có 3 kết quả.
Một là : cho Trương Tấn Sang, hai là cho mình và ba là cho nhóm “chùm
khế ngọt” như mọi người thường nói để chỉ nhóm quê ở Thanh Hoá của anh
Phiêu.
Đi tới đâu anh Sang, anh Phiêu cũng nói xấu Thủ tướng đủ điều và ca
ngợi những Nghị, những Rứa của “chùm khế ngọt” và vận động chúng tôi ủng
hộ anh ra làm cố vấn như Giang Trạch Dân ở Trung Quốc trước đại hội
Đảng cộng sản Trung Quốc). Anh Nguyễn Minh Triết dù bị nhiễm tuyên
truyền của Sang, của Yến và Tâm không ủng hộ anh Dũng nhưng cũng phì
cười nói rằng : “Lúc mình làm sợ mấy ông cố vấn thấy mồ, bây giờ đi nhát
(hù) lớp lãnh đạo bây giờ à”. Anh Phiêu không đạt ý đồ làm cố vấn quyết
dựng một người mình nói phải nghe để làm thái thượng hoàng đó là Trương
Tấn Sang và nếu hạ được Nguyễn Tấn Dũng, Sang dịch chuyển thì sẽ đôn
anh Phạm Quang Nghị (quê Thanh Hoá của anh Phiêu) lên.
Anh Lê Khả Phiêu đã làm gì với hội nghị TW 6 ? chúng ta biết anh
Phiêu là một tướng lĩnh làm chính trị trong quân đội, giỏi thuyết khách,
biết nghệ thuật tuyên truyền, anh ấy lên được Tổng bí thư cũng nhờ tài
nghệ này, đặc biệt anh biết vận dụng tài tình quan hệ với Trung Quốc.
Khi anh Phiêu lên Tổng bí thư,Trung Quốc hoanh nghênh, dù lúc đó chỉ mới
là Thượng tướng. Ngay lập tức anh Phiêu khời đầu bằng quan hệ chử
nghĩa: “đồng chí tốt, láng giềng gần” rồi “ có chuyện gì đóng cửa nói
với nhau”… từ quan hệ này anh Phiêu đã đi xa, anh Phiêu đã hoàn toàn bị
thuần phục dẫn đến bán rẻ tổ quốc nên năm 2000 đã bị các anh Đỗ Mười, lê
Đức Anh, Võ Văn Kiệt và Ban chấp hành TW vạch mặt và nhất trí cách chức
Tổng bí thư của Lê Khả Phiêu. Bây giờ anh Phiêu lại sử dụng lại cung
cách của năm 2000 mà Trung ương đã hạ bệ anh ấy. Lê Khả Phiêu dùng vị
thế nguyên Tổng bí thư để to nhỏ, tuyên truyền các đ/c cao cấp về hưu
theo cung cách của Trương Tấn Sang. Các anh chị nghĩ xem đọc tin trên
mạng thì còn nghi ngờ, bây giờ nguyên Tổng bí thư nói thì chắc rồi. Lê
Khả Phiêu tổ chức một cuộc họp ngay tại nhà riêng có mặt của nhiều đ/c
đã nghỉ hưu. Trong số đó chúng tôi biết có các anh Phan Diễn, Nguyễn
Công Tạn, Nguyễn Trọng Vĩnh, nghe nói có cả Nguyễn Đình Hương, Vũ Quốc
Hùng… Anh Đồng Sỹ Nguyên đang ốm nằm viện 108 cũng xin bệnh viện cho về
họp. Lê Khả Phiêu viết sẵn 1 kiến nghị gửi Bộ chính trị và Ban chấp hành
TW để ép phải kỷ luật Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Anh Phiêu đã thành
công khi thuyết phục được các đ/c có mặt ký vào kiến nghị. Sau cuộc họp
anh Phiêu đến anh Đỗ Mười đề nghị anh Mười ký. Anh Mười nói (đại ý) : ký
tập thể là sai nguyên tắc nên không ký và góp ý : Phê bình góp ý nhau
thẳng thắng là cần thiết, nhưng kỷ luật và cách chức thì không nên nhất
là lúc đất nước đang khó khăn này. Lê Khả Phiêu đã chuyển bức thư đến
anh Nguyễn Phú Trọng nhưng nói với anh Trọng là anh Mười đã đồng ý.Trong
thư còn dọa rằng : Nếu không kỷ luật Nguyễn Tấn Dũng thì “các cụ” sẽ
kéo đến biểu tình ở hội nghị TW6. (điều này anh Trọng đã biết rõ hơn
chúng tôi). Chính từ sự việc tày trời này mà anh Trọng ngã về phía anh
Sang là phải có hình thức kỷ luật. Như vậy là anh Trọng đã sụp bẩy
Trương Tấn Sang và Lê Khả phiêu rồi. Khi anh Trọng đồng ý thì Phiêu,
Sang đi thuyết phục từng uỷ viên Bộ chính trị. Nguyễn Xuân Phúc sau này
nói : “các ông ấy đánh lừa tôi” (Sang, Phiêu lừa), Anh Trọng nhớ rằng
sau cuộc họp Bộ chính trị anh Phiêu, Sang thông báo ngay cho các đ/c hưu
trí rằng : phải hạ bệ Dũng, Bộ chính trị đồng ý rồi- làm thủ tục Trung
ương xong đưa ra quốc hội là rồi. Nghe nói ngay đêm sau họp Bộ chính trị
bỏ phiếu Sang đã thông báo với Đặng Thị Hoàng Yến để đưa lên mạng và
báo Đặng Thành Tâm yên tâm sẽ về nước an toàn.
May thay, anh Mười đã tỉnh táo gọi điện cho anh Trọng nói rõ ý mình
và yêu cầu không được đưa bức thư kiến nghị ra Ban chấp hành Trung ương.
Ban chấp hành TW đã sáng suốt bác tờ trình của Bộ chính trị đề nghị
kỷ luật Nguyễn Tấn Dũng.Chúng tôi hoan nghênh sự vững vàng, sáng suốt vì
sự nghiệp chung, rất khách quan của Ban chấp hành TW. Nó cũng tạo một
tiền lệ của cơ quan quyền lực cao nhất của Đảng (lâu nay nhiều người
vẫn nói Bộ chính trị quyết định tất cả).Chúng tôi hoan nghênh các ý
kiến dũng cảm, minh bạch, đúng nguyên tắc của các uỷ viên TW đã bác bỏ ý
kiến Bộ chính trị.
Không dừng lại, không chấp hành quyết định của Ban chấp hành TW, Lê
Khả Phiêu và Trương Tấn Sang không ngừng tuyên truyền, nói xấu Thủ tướng
qua các cuộc tiếp xúc dân, gặp gỡ các đ/c lão thành và tổ chức báo chí
tấn công. Đặc biệt cho gởi cả tờ trình số 73 của Bộ chính trị đã bị Ban
chấp hành TW phủ quyết về các tỉnh, cho đưa cả lên mạng và Quan làm báo
coi như có vũ khí để đánh Thủ tướng…
Các anh chị thân mến,
Các anh nghĩ gì về sự những gì đã xảy ra vừa qua, chúng tôi không
bình luận, nhưng có lẽ chúng ta đều thấy : Việc làm này đã phân hoá nội
bộ, làm suy yếu nội bộ và đã để kẻ địch lợi dụng (hàng loạt mạng phản
động đồng thanh tấn công đảng ta). Tất cả chỉ vì động cơ cá nhân, vì mất
tính đảng và mất cảnh giác.
Bài học Liên xô và Đông âu chúng ta cần luôn thấy. Chỉ vì nội bộ có
vấn đề, kẻ thù ngoại bang đẩy vô là mọi việc đều có thể xảy ra, mất
Đảng, mất nước là rõ. Các anh chị cứ nói “không chống tham nhũng thì mất
Đảng”. Đây chưa phải là yếu tố số một. Theo chúng tôi điều số một phải
thấy là : nội bộ mất đoàn kết (nội bộ ở đây là Bộ chính trị) sẽ dẫn đến
bè phái, phân rã, mất cảnh giác là nguy cơ lớn nhất dẫn đến sự tàn vong
của chế độ của Đảng ta. Các anh chị ngẫm lại xem những diễn biến vừa qua
theo âm mưu của các anh Lê Khả Phiêu, Trương Tấn Sang có khác gì một
cuộc đảo chính. Họ đã lừa được nhiều đ/c lão thành cao cấp, lừa Bộ chính
trị, lừa Tổng bí thư. Nếu chúng ta không có quân đội, Công an, không có
Ban chấp hành TW mạnh thì điều gì đã xảy ra ?
Vì vậy chúng tôi có thông điệp này như một tấm lòng thân ái nhất gởi đến các anh các chị như sau :
Chúng tôi đề nghị anh Nguyễn Phú Trọng với sự trong sáng sẵn có,hãy
vững vàng, tỉnh táo, sáng suốt lãnh đạo Bộ chính trị đưa con tàu của dân
tộc đi đúng quỹ đạo.
Chúng tôi cảnh cáo hành vi gian trá, mất nhân tâm dẫn tới phản Đảng
của Trương Tấn Sang và Lê Khả Phiêu. Các anh này phải dừng tay, nếu các
anh đi tiếp bằng dã tâm của mình chúng tôi e rằng các anh sẽ mất tất cả.
Chúng tôi những người đã đổ máu vì dân tộc sẽ quyết không tha thứ hành
vi đầy tội ác này của họ Lê và họ Trương.Các anh chị cần nghiêm khắc tổ
chức kiểm điểm 2 anh này về hành vi trên.Chúng tôi nghiêm túc đề nghị
anh Trọng giao Công an phải khởi tố vụ án Quan làm báo để tìm cho được
ai chủ mưu, có phải Đặng Thị Hoàng Yến không ? và ai chỉ đạo ? có phải
anh Sang không ? rồi công bố cho toàn Đảng biết. Rất cần làm nhanh để
bảo vệ uy tín của Đảng.
Chúng tôi đề nghị anh Nguyễn Tấn Dũng hãy bình tỉnh, không tự ái,
đoàn kết giúp tập thể hiểu mình, tạo sức mạnh để lãnh đạo Chính phủ qua
cơn lạm phát đưa kinh tế đi lên.
Chúng ta phải thấy rằng sau hơn 2 thập niên đổi mới bên cạnh nhiều
thành công lớn có thể nói rất vĩ đại, chúng ta có một số sai lầm không
nhỏ. Sai lầm đó là của nhiều lớp lãnh đạo, trong đó có chúng tôi. Sai
lầm đó là tất nhiên, trong quá trình mò mẫm đổi mới với cơ chế chưa kịp
theo thời đại- các anh chị cần đặt lên bàn tất cả những cái sai, những
kẻ hở, lổ trống đã làm cho tham nhũng và cơ hội chủ nghĩa phát triển. Từ
đó chúng ta tìm những biện pháp để sửa, sửa ngay trước mắt và sửa lâu
dài, tận gốc. Phải thấy rằng lúc này không vững vàng thì không vượt qua
khủng hoảng kinh tế đâu. Hãy cứu các doanh nghiệp- hầu bao của đất nước.
Có chính sách mạnh để các doanh nghiệp thật sự có năng lực đang khó
khăn được huy động đủ vốn để hoạt động.Tập trung củng cố lại các tập
đoàn, tổng Công ty nhà nước, đặc biệt vốn nhà nước cấp phải sinh lời và
nộp lợi nhuận.Anh nào làm mất vốn, lỗ thì xử lý ngay.Các anh chị cần tập
trung khẩn cấp tái cấu trúc ngân hàng, hạ lãi suất. Ngân hàng không thể
làm giàu trên nước mắt của doanh nghiệp và đồng bào được. Ngân hàng nhà
nước phải mạnh tay để điều phối lãi suất.Nên cổ phần hoá và chỉ có cổ
phần hoá mới quản lý được đồng vốn, chỉ cần giữ vài ba tập đoàn như :
điện, xăng dầu, viễn thông là đủ.Hạ tầng giao thông lớn nhất là trục Bắc
Nam cao tốc nên xã hội hoá theo hình thức BOT, BT để doanh nghiệp trong
và ngoài nước làm, nhà nước hỗ trợ sẽ vừa nhanh vừa đỡ lo vốn.
Đảng ta cần xem lại cơ chế đề bạt cất nhắc, cái gì cũng tập trung vào
Ban tổ chức TW là chưa ổn. Anh Trần Đình Hoan, anh Hồ Đức Việt đã quá
sai, anh Tô Huy Rứa với bộ máy cũ để lại,cũng sẽ như các anh đi trước,
thậm chí còn sai lầm hiện đại hơn, nhất là có anh Phiêu anh Sang giật
dây phía sau.Cần có chiến lược về nhân sự cho 2-3 khoá tới, có cơ chế để
chọn lựa đề bạt cán bộ có tâm và có tầm.
Chúng ta chưa vội đề ra kỷ luật người này người kia mà hãy xốc lên,
siết lại đội ngũ của Đảng, phát động lòng yêu nước, tính kỷ luật, sự
trung thành tận tuỵ của mỗi Đảng viên. Khen thưởng minh bạch, gạt bỏ
mạnh các cán bộ bất tài lên chức do chạy chọt, trừng trị những kẻ lũng
đoạn chính trường, phá rối nội bộ. Củng cố, đổi mới và phát huy các hoạt
động của Quốc hội và Mặt trận Tổ quốc để tăng cường giám sát độc lập
cho hoạt động của Đảng và Chính phủ. Trong xã hội Đảng cộng sản cầm
quyền của thế giới mở này việc giám sát này là cần thiết.
Các anh chị cần xây dựng cơ chế, qui chế để chống tham nhũng. Làm sao
để việc đấu thầu, mua bán thiết bị không nâng giá rồi lại quả. Nhiều
thứ phải tính. Chống tham nhũng không phải chỉ khởi tố, phá án mà phải
làm sao để đừng có thể tham nhũng. Phải có cơ chế để “hành chính” không
là “hành dân”, phát huy dân làm chủ.
Và một việc rất cần cấp là đổi mới ngay giáo dục người phụ trách ở
Chính phủ và bộ máy lãnh đạo Bộ giáo dục Đào tạo phải thật sự biết và đủ
tầm làm giáo dục mới mong đào tạo được các thế hệ sau này của dân tộc.
Chúng tôi kêu gọi tinh thần đoàn kết ở mỗi anh chị trong Bộ chính
trị, Ban bí thư để làm đầu tàu cho toàn Ban chấp hành, toàn Đảng. Chúng
ta có thể khẳng định rằng mất đoàn kết là tiêu diệt Đảng, tiêu diệt chế
độ.
Chúng tôi khẳng định rằng : dân tộc Việt Nam là vô địch, nhân dân
Việt Nam rất anh hùng. Nếu các anh chị biết đoàn kết nhau vì dân tộc thì
sẽ thành công.Chúng tôi gửi lòng tin, nhân dân gửi trọn niềm hy vọng ở
các anh, các chị; Tin rằng các anh các chị không phụ lòng của nhân dân
và của chúng tôi.
Chúng tôi tin chắc các anh Đỗ Mười, Lê Đức Anh cũng đồng tình với
chúng tôi, và để đảm bảo nguyên tắc của Đảng chúng tôi không ký tên tập
thể và yêu cầu thư này được sử dụng theo chế độ Tuyệt mật ./.
Thân ái,
Những người đồng chí lớp trước
Xin chân thành cảm ơn, chúng tôi là lớp trẻ đi sau, cũng hiểu và nắm được một số thông tin từ đảng. Các bác nên hết lòng ủng hộ thủ tướng vượt qua khó khăn lúc này. và cũng xin nhắt nhở thêm, bên cạnh tư sang còn thằng Bá Thanh nữa. Kẻ này là đệ ruột của Nguyễn văn Chi. Thằng Thanh trù hạ bệ thủ tướng để kiếm một xuất ủy viên bộ chính trị và đó là ghế phó thủ tướng. Thủ tướng nên sáng suốt loại bỏ tên này. hiện nay đang có một sô thông tin cho rằng Bá Thanh sẽ được bầu làm Trưởng Ban nội chính trung ương, và điều quan trọng là sẽ có cái ghế ủy viên bộ chính trị. Một lần nữa, kính mong các bác và thủ tướng nên xem xét thật kĩ cái ghế này, ko để những kẻ như Bá Thanh và hàng ngũ bộ chính trị. xin chân thành cảm ơn.
Trả lờiXóa